|
शंस् cl. 1. P. (xvii, 79">[Dhātup. xvii, 79] ) शं॑सति (mc. also Ā. ; pf. शशंस, °से, [Br.] &c.; शंसुः, °सिरे, [MBh.] ; p. शंसिवस्q.v. ; aor. अशंसीत्, [RV.] &c., &c.: Subj. शंसिषत्, [RV.] ; [Br.] ; 2. pl. शस्त, [RV.] ; शस्तात्, [AitBr.] ; 1. sg. शंसि, [RV.] ; Prec. शस्यात्. gr. ; fut. शंसिता, ib.; शंसिष्यति, [Br.] &c.; inf. शंसितुम्, [MBh.] ; -शसे, [RV.] ; ind. p. शस्त्वा॑, -शस्य, -शंसम्, [Br.] &c.; -शंस्य, [MBh.] ), |